Cánh đồng tuyết lần đầu tiên xuất hiện tại Đà Lạt, nhẹ nhàng, lãng mạn, tỏa sáng không phô trương, tựa như một thứ quả lạ trái mùa mà tạo hóa ban tặng.
Sự thèm khát khi được nhìn ngắm cả khu phố chìm trong tuyết, thích thú nhảy nhót, ném nhau hay nặn đủ thứ với tuyết trắng thật sự là một cảm giác ao ước đến … bất lực. Ảnh Đinh Văn Biên
Tuyết rơi khá dày, bông tuyết trắng phủ đầy trên mặt đất, bám kín trên cả cành cây, lá cỏ. Ảnh: Đinh Văn Biên
Năm nay lần đầu tiên Đà Lạt có tuyết. Tuyết đến lặng lẽ không một lời báo trước. Tuyết rơi khá dày, bông tuyết trắng phủ đầy trên mặt đất, bám kín trên cả cành cây, lá cỏ, như một lời báo trước về mùa đông rất lạnh sắp đến. Mỗi mùa tuyết rơi hàng năm ở các nước xứ lạnh, có tới hàng triệu thứ thiệt hại do tuyết rơi: Tàn phá mùa màng nông nghiệp, giao thông bị đình trệ, tai nạn… Thế nhưng, tuyết đẹp thì vẫn cứ là đẹp, chẳng ai phủ nhận được vẻ đẹp của tuyết, hay cái tuyệt vời của trò trượt tuyết, ném tuyết hay nặn người tuyết.
Hơi nước bốc lên từ mặt hồ phẳng lặng, vạn vật đều chìm trong tuyết. Ảnh: Đinh Văn Biên
Thật ra, tuyết Đà Lạt có hơi khác một chút. Những bông hoa tuyết nhỏ nhắn, nổi bật trong sương sớm là thành quả của việc đánh lừa thị giác khi mà màn sương mỏng, óng ánh dưới tia nắng mặt trời, phủ lên trên một khung cảnh mơ mộng, huyền ảo cho bạn cảm giác như thể đang đứng giữa một cánh đồng ngập tràn tuyết vậy.
Tuyết đến lặng lẽ không một lời báo trước. Ảnh: Đinh Văn Biên
Ở cánh đồng tuyết Đà Lạt, bạn không thể nắm lấy tuyết hay chơi các trò chơi mà bạn từng thấy trên phim điện ảnh nhưng bạn vẫn có thể ngắm tuyết, bước chân trần trên những bông “cỏ tuyết” đang co lại vì những hạt sương đêm hay đón bình minh trong cái không khí tươi mới của đất trời. Chỉ như thế thôi cũng đủ để biến giấc mơ được ngắm tuyết trở thành hiện thực rồi.
Nhẹ bước chân trần trên những bông “cỏ tuyết” đang co lại vì những hạt sương đêm. Ảnh: Đinh Văn Biên
Tuyết năm nay khá kén chọn, chỉ xuất hiện ở khu vực suối vàng mà thôi. Thời điểm để ngắm tuyết đẹp nhất là khi mặt trời còn chưa thức, hơi nước bốc lên từ mặt hồ phẳng lặng, vạn vật đều chìm trong tuyết, chỉ có một vài gốc cây nhẵn nhụi cố gắng vươn lên giữa cái tiết trời se lạnh cuối năm càng khiến cho khung cảnh chân thực hơn, lung linh hơn.
Cuối ngọn của cơn gió sớm đã nghe lành lạnh, con đường ưu tư, núi rừng cô tịch. Ảnh: Đinh Văn Biên
Những bông hoa tuyết nhỏ nhắn, nổi bật trong sương sớm. Ảnh: Đinh Văn Biên
Màn sương mỏng, óng ánh dưới tia nắng mặt trời. Ảnh: Đinh Văn Biên